Em đã gặp được anh ..

Tình yêu là một thứ tình cảm thiêng liêng, nó mang đến cho chúng ta nhiều cảm xúc vui co, buồn có, giận hờn hay hạnh phúc…Và bạn đã từng trải qua cung bậc cảm xúc nào? Gặp được người mình yêu đã là khó, và để có thể cùng nhau đi đến chặng đường cuối cùng còn khó khăn hơn. Và hiện tại em cũng đã gặp được anh- một người e đã từng tìm kiếm và chờ đợi rất lâu.


 Trước khi gặp anh em đã từng tổn thương, từng yêu đơn phương. Ngày đầu gặp người ta mà em đã rung động, có lẽ đó là tiếng sét ái tình. Và rồi em đã nhầm tưởng những sự quan tâm của người ta là bởi vì người ta cũng có cảm tình với em. Nhưng ngờ đâu đó chỉ là suy nghĩ của riêng em thôi. Suy nghĩ của trái tim đã loạn nhịp ngay lần đầu gặp mặt người. Mọi thứ đến với em quá nhanh và cứ như vậy tình cảm em dành cho người ta ngày một lớn dần lên. Em thấy vui mỗi khi nghĩ đến người đó, mỗi khi em nhắn tin mà được người đó phản hồi thì thật là hạnh phúc.
Rồi một ngày em có ý định nói ra tình cảm với người ta. Thấy trái tim rộn ràng nhưng rồi cũng lo sợ vì nếu người ta không đồng ý thì sẽ như thế nào. Suy nghĩ đó cứ quanh quẩn trong em bất cứ lúc nào. Và em đã từng hỏi người ta rằng nếu em có tình cảm với một ai đó thì có nên bày tỏ với họ không. Và hi vọng chợt đến với em khi người ta khuyên em nên nói ra tình cảm của mình bởi sự chân thành và thật lòng thì tình cảm sẽ được đền đáp. Sau nhiều lần suy nghĩ em đã quyết định thổ lộ tình cảm với người ta. Nhưng họ đã trả lời vì sợ em tổn thương rằng chúng ta chỉ là bạn. Có lẽ vì em đã quá cố chấp theo đuổi người ta bằng sự quan tâm và chân thành. Và trước sự cứng đầu của một cô bé như em thì người ta đã đồng ý cho cả hai cơ hội để tìm hiểu về nhau rồi mới quyết định đi tiếp. Và rồi trong khoảng thời gian có lẽ là tươi đẹp với em đó thì người ta đã quen biết và yêu một cô gái khác. Thật sự là lúc đó em cảm thấy đau, thấy tổn thương vì tình cảm của em là thật lòng, là chân thành vậy mà người ta lại coi như trò đùa. Mọi thứ người ta đã giấu em để khi tình cảm của em dành cho người ta quá nhiều mới quay ra xin lỗi em. Nhưng tất cả đều đã quá muộn, lời xin lỗi để làm gì nữa, nó có giúp trái time m ngừng tổn thương không.

Vượt qua quãng thời gian gian đó đối với em thật khó. Nhưng sau đó em đã trưởng thành và mạnh mẽ hơn, dù rằng vết thương sẽ vẫn còn chỉ là nó dịu bớt hơn trước. Và em đã để tất cả tình cảm dành cho người ta còn dang dở xếp vào quá khứ .

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn